Thời gian gần đây, tôi có dịp gặp lại một số người bạn thời đại học, nhâm nhi ly cafe nâu đắng cùng uống vài chén rượu, nhìn lại chặng đường và chiêm nghiệm lại tuổi trẻ đã qua.
Đã 5 năm kể từ ngày chúng tôi ra trường, ai nấy cũng đều có con đường riêng, mỗi đứa một nơi, mỗi đứa một nghề, có cuộc sống và gia đình riêng. Chẳng giống thời sinh viên lê la khắp các quán net ở Hà Đông (gần trường Đại học của bọn tôi), rồi những ngày ăn ngủ với nhau cày cuốc đồ án với mục tiêu chung duy nhất để làm sao để qua môn.
Thời sinh viên tuy chẳng dễ dàng, có khổ cực nhưng thật vui, thời gian khiến mỗi đứa một khác, già dặn hơn, trưởng thành hơn. Cuộc sống bộn bề trăm ngàn mối lo khiến mỗi đứa bớt ham vui bớt ngổ ngáo đi nhiều.